Luận án Quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng ở một số tỉnh vùng Tây Bắc, Việt Nam
Ngày nay, du lịch đang là ngành được hầu hết các quốc gia trên thế giới quan
tâm phát triển bởi các lợi ích của du lịch mang lại trong phát triển kinh tế-xã hội
của các quốc gia. Nhiều quốc gia đã xác định du lịch là một trong những ngành
kinh tế quan trọng, đóng góp đáng kể vào phát triển kinh tế, chính trị, xã hội, văn
hóa của đất nước [55]. Theo số liệu của Tổ chức Du lịch Thế giới (UNWTO),
năm 2019, trên thế giới có trên 1,4 tỷ người đi du lịch, du lịch đóng góp gần 9
nghìn tỷ USD vào tổng GDP toàn cầu và đóng góp 1/12 toàn bộ lao động của thế
giới [154, 155]. Có thể nói, du lịch ngày càng phát huy được thế mạnh, đóng góp
tích cực vào phát triển KTXH, góp phần bảo tồn và phát huy các giá trị văn hoá
của các quốc gia [54, 55].
Tuy nhiên, ngoài những đóng góp to lớn về kinh tế, sự phát triển nhanh chóng
của du lịch cũng gây ra các tác động không mong muốn ở nhiều mặt, đặc biệt là
môi trường [54]. Các tác động này đã dẫn đến những lo ngại ngày càng tăng về
việc bảo tồn, giữ gìn tài nguyên để đảm bảo khả năng khai thác lâu dài. Bởi vậy,
từ những năm 1970, du lịch cộng đồng (DLCĐ) bắt đầu được giới thiệu như là kết
quả của việc tìm kiếm loại hình thay thế cho du lịch đại trà [126], do những tác
động trái chiều ngày càng gia tăng của nó và đáp ứng xu hướng mới của khách du
lịch muốn trải nghiệm, tìm hiểu các giá trị văn hóa bản địa. Từ khi xuất hiện,
DLCĐ đã nhận được sự quan tâm của nhiều quốc gia, do nó không những mang
lại cho khách du lịch các trải nghiệm về văn hoá của cộng đồng dân cư (CĐDC)
mà còn góp phần nâng cao đời sống của CĐDC, bảo vệ môi trường (BVMT) và
tài nguyên du lịch (TNDL) [131, 139, 144]. Do vậy, việc nghiên cứu phát triển
DLCĐ nói chung, quản lý nhà nước (QLNN) đối với phát triển du lịch cộng đồng
(PTDLCĐ) nói riêng cả về lý luận và thực tiễn đã và đang được các nhà nghiên
cứu, quản lý quan tâm nhiều [61, 93, 97]. Có khá nhiều công trình nghiên cứu
được công bố đã phân tích làm rõ các khái niệm, đặc điểm, các điều kiện cần thiết
để phát triển du lịch cộng đồng; vai trò của các bên tham gia phát triển DLCĐ và
nội dung QLNN đối với phát triển DLCĐ [93, 97, 144]. Tuy nhiên, hiện vẫn
đang có khá nhiều tranh luận về các điều kiện cần thiết cơ bản, các nội dung2
QLNN, nhất là QLNN của địa phương cấp tỉnh đối với phát triển DLCĐ [70,
101], do vậy rất cần có các nghiên cứu tiếp theo để làm sáng tỏ hơn những vấn
đề này.
Ở Việt Nam, sự phát triển du lịch đã đóng góp ngày càng nhiều vào phát
triển KTXH của đất nước. Năm 2019, Việt Nam đón hơn 18 triệu lượt khách
du lịch quốc tế, hơn 85 triệu lượt khách du lịch nội địa, tổng thu từ du lịch đạt
hơn 720.000 tỷ đồng; được đánh giá là một trong mười quốc gia có mức tăng
trưởng về du lịch nhanh nhất trên thế giới [54, 55]. Theo Báo cáo thường niên
Du lịch Việt Nam năm 2019, du lịch đã khẳng định được vị trí quan trọng trong
phát triển KTXH (tỷ lệ đóng góp vào GDP cả nước đạt 9,2%), góp phần xóa
đói, giảm nghèo, bảo tồn, phát huy những giá trị văn hoá; bảo vệ môi trường và
an ninh của quốc gia. Với sự quan tâm của Đảng và Nhà nước, mà thể hiện rõ nét
nhất ở Nghị quyết 08-NQ/TW của Bộ Chính trị về định hướng phát triển du lịch
trở thành ngành kinh tế mũi nhọn, du lịch nước ta được kỳ vọng sẽ phát triển đột
phá trong giai đoạn tới [54, 55].
DLCĐ cũng đã được phát triển ở Việt Nam cách đây nhiều năm và ngày càng
được chú ý [16, 61, 62]. Nhiều nội dung về PTDLCĐ đã được luật hóa, là cơ hội
cho DLCĐ phát triển, nhất là ở vùng sâu, vùng xa. Bên cạnh đó, các chính sách
PTDLCĐ ở nước ta đang được cụ thể hóa, thể hiện trong “Chiến lược phát triển
du lịch Việt Nam đến năm 2030”, đồng thời nhiều chính sách ưu đãi phát triển các
loại hình du lịch thân thiện với môi trường như: du lịch xanh, DLCĐ, du lịch có
trách nhiệm đã được ban hành [54] . Quy định về phát triển sản phẩm DLCĐ lần
đầu được đưa ra trong Luật Du lịch 2017 (có hiệu lực từ 1/1/2018) [19], đây là
điểm mới, giúp các nhà hoạch định chính sách, các nhà quản lý có cơ sở pháp lý
để thúc đẩy loại hình du lịch này phát triển. Ngoài ra, các tiêu chuẩn quốc gia liên
quan đến DLCĐ cũng được ban hành, sửa đổi, làm căn cứ cho hoạt động QLNN
các cấp [4]. Rõ ràng, đây là những chính sách rất cụ thể, tích cực và là cơ sở để
thúc đẩy DLCĐ phát triển ở Việt Nam.
Tóm tắt nội dung tài liệu: Luận án Quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng ở một số tỉnh vùng Tây Bắc, Việt Nam
i LỜI CẢM ƠN Trước tiên, nghiên cứu sinh xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến Ban Giám hiệu Trường Đại học Thương mại, đến Quý thầy cô Trường Đại học Thương mại đã tạo mọi điều kiện thuận lợi nhất để nghiên cứu sinh hoàn thành luận án này. Nghiên cứu sinh xin chân thành cảm ơn tập thể giảng viên hướng dẫn khoa học của luận án, PGS.TS. Bùi Xuân Nhàn và PGS.TS. Hoàng Văn Thành đã rất tận tình, tâm huyết và trách nhiệm, giúp nghiên cứu sinh về phương pháp nghiên cứu, nội dung và kiến thức quý báu để nghiên cứu sinh hoàn thành luận án. Nghiên cứu sinh xin gửi lời cảm ơn chân thành đến Viện Nghiên cứu Phát triển Du lịch, Sở Văn hóa Thể thao và Du lịch của 4 tỉnh trong vùng Tây Bắc, các cơ quan quản lý Nhà nước, doanh nghiệp, cá nhân và các tổ chức liên quan đã nhiệt tình cung cấp các thông tin, tài liệu có liên quan đến đề tài luận án và hỗ trợ trong việc điều tra xã hội học. Cuối cùng, nghiên cứu sinh xin chân thành cảm ơn gia đình, bạn bè, những đồng nghiệp, sinh viên đã tận tình hỗ trợ, giúp đỡ nghiên cứu sinh trong suốt thời gian học tập và nghiên cứu. Xin trân trọng cảm ơn! Hà Nội, ngày tháng . năm 2022 Tác giả luận án Trần Thu Phương ii MỤC LỤC PHẦN MỞ ĐẦU ................................................................................................................. 1 1. Tính cấp thiết của đề tài luận án .................................................................... 1 2. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu .................................................................. 5 3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu ................................................................... 6 4. Những đóng góp mới của luận án ................................................................... 8 5. Kết cấu của luận án .......................................................................................... 9 CHƯƠNG 1. TỔNG QUAN CÁC NGHIÊN CỨU LIÊN QUAN ĐẾN QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC ĐỐI VỚI PHÁT TRIỂN DU LỊCH CỘNG ĐỒNG VÀ PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU CỦA LUẬN ÁN ...................................................................... 10 1.1. Tổng quan các nghiên cứu liên quan đến quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng ...................................................................................... 10 1.1.1. Các công trình nghiên cứu về du lịch cộng đồng .................................. 10 1.1.2. Các công trình nghiên cứu về quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng .............................................................................................. 16 1.1.3. Khoảng trống nghiên cứu ...................................................................... 20 1.2. Phương pháp nghiên cứu ............................................................................ 22 1.2.1. Phương pháp luận .................................................................................. 22 1.2.2. Các phương pháp nghiên cứu sử dụng trong luận án ............................ 23 1.2.3. Phương pháp thu thập dữ liệu ............................................................... 27 1.2.4. Khung nghiên cứu của luận án .............................................................. 38 CHƯƠNG 2. MỘT SỐ VẤN ĐỀ LÝ LUẬN VÀ KINH NGHIỆM THỰC TIỄN VỀ QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC ĐỐI VỚI PHÁT TRIỂN DU LỊCH CỘNG ĐỒNG CỦA ĐỊA PHƯƠNG CẤP TỈNH.41 2.1. Du lịch cộng đồng ........................................................................................ 41 2.1.1. Khái niệm về du lịch cộng đồng ........................................................... 41 2.1.2. Phát triển du lịch cộng đồng ................................................................. 43 2.2. Quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng của địa phương cấp tỉnh ................................................................................................................ 49 2.2.1. Khái niệm quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng ....... 49 2.2.2. Sự cần thiết của quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng của địa phương cấp tỉnh......................................................................... 52 2.2.3. Mục tiêu, nội dung và công cụ quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng của địa phương cấp tỉnh ................................................ 53 Trang iii 2.2.4. Tiêu chí đánh giá quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng ............................................................................................................... 62 2.2.5. Các yếu tố ảnh hưởng đến quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng .............................................................................................. 66 2.3. Kinh nghiệm quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng của một số địa phương cấp tỉnh và bài học kinh nghiệm rút ra cho một số tỉnh vùng Tây Bắc ...................................................................................................... 69 2.3.1. Kinh nghiệm quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng của một số địa phương cấp tỉnh ................................................................... 69 2.3.2. Bài học kinh nghiệm rút ra cho một số tỉnh vùng Tây Bắc .................. 76 CHƯƠNG 3. THỰC TRẠNG QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC ĐỐI VỚI PHÁT TRIỂN DU LỊCH CỘNG ĐỒNG Ở MỘT SỐ TỈNH VÙNG TÂY BẮC, VIỆT NAM ... 81 3.1. Khái quát chung về đặc điểm kinh tế-xã hội và tình hình phát triển du lịch cộng đồng ở một số tỉnh vùng Tây Bắc, Việt Nam ................................... 81 3.1.1. Tổng quan về vùng Tây Bắc ................................................................. 81 3.1.2. Đặc điểm kinh tế-xã hội vùng Tây Bắc................................................. 83 3.1.3. Tình hình phát triển du lịch cộng đồng ở một số tỉnh vùng Tây Bắc, Việt Nam 85 3.2. Phân tích thực trạng quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng ở một số tỉnh vùng Tây Bắc, Việt Nam ................................................... 94 3.2.1. Tổ chức thực chiến lược/quy hoạch phát triển du lịch của quốc gia; xây dựng và tổ chức thực hiện chiến lược, quy hoạch, kế hoạch phát triển du lịch cộng đồng của địa phương ............................................................. 94 3.2.2. Ban hành theo thẩm quyền và tổ chức thực hiện các chính sách phát triển du lịch cộng đồng của địa phương ...................................................... 101 3.2.3. Tổ chức bộ máy quản lý nhà nước về du lịch ở một số tỉnh vùng Tây Bắc, Việt Nam ..................................................................................... 107 3.2.4. Công tác thanh tra, kiểm tra, giám sát và xử lý vi phạm trong phát triển du lịch cộng đồng ................................................................................ 111 3.2.5. Công tác phát triển nguồn nhân lực, xúc tiến và hợp tác trong quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng .................................... 113 3.3. Đánh giá về quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng ở một số tỉnh vùng Tây Bắc, Việt Nam ..................................................................... 116 3.3.1. Đánh giá thực trạng quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng ở một số tỉnh vùng Tây Bắc theo các tiêu chí ............................ 116 iv 3.3.2. Đánh giá chung về quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng ở một số tỉnh vùng Tây Bắc, Việt Nam ............................................... 120 CHƯƠNG 4 MỘT SỐ GIẢI PHÁP, KIẾN NGHỊ GÓP PHẦN HOÀN THIỆN QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC ĐỐI VỚI PHÁT TRIỂN DU LỊCH CỘNG ĐỒNG Ở MỘT SỐ TỈNH VÙNG TÂY BẮC, VIỆT NAM .....................................................127 4.1. Bối cảnh, quan điểm và định hướng hoàn thiện quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng ở một số tỉnh vùng Tây Bắc, Việt Nam ......... 127 4.1.1 Bối cảnh phát triển ............................................................................... 127 4.1.2. Những định hướng và mục tiêu chính về phát triển du lịch, du lịch cộng đồng ở một số tỉnh vùng Tây Bắc, Việt Nam ...................................... 129 4.1.3. Quan điểm và định hướng hoàn thiện quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng ở một số tỉnh vùng Tây Bắc, Việt Nam đến năm 2030 ............................................................................................................. 132 4.2. Đề xuất một số giải pháp góp phần hoàn thiện quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng ở một số tỉnh vùng Tây Bắc, Việt Nam ......... 133 4.2.1. Nhóm giải pháp chung với các tỉnh .................................................... 133 4.2.2. Nhóm giải pháp với từng địa phương ................................................. 144 4.3. Một số kiến nghị ........................................................................................ 150 4.3.1. Đối với Chính phủ, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch, Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn, Bộ Lao động, Thương binh và Xã hội ........ 150 4.3.2. Đối với Hiệp hội du lịch Việt Nam ..................................................... 151 KẾT LUẬN ......................................................................................................................153 DANH MỤC CÁC CÔNG TRÌNH ĐÃ CÔNG BỐ KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU CỦA ĐỀ TÀI LUẬN ÁN .........................................................................................................156 TÀI LIỆU THAM KHẢO ..............................................................................................157 PHẦN PHỤ LỤC..............................................................................................................160 v DANH MỤC CÁC CHỮ VIẾT TẮT STT Chữ viết tắt Viết đầy đủ (tiếng Việt) Viết đầy đủ (tiếng Anh) 1 BVMT Bảo vệ môi trường 2 CĐDC Cộng đồng dân cư 3 CSVCKTDL Cơ sở vật chất kỹ thuật du lịch 4 DLCĐ Du lịch cộng đồng Community-based tourism 5 KDLQG Khu du lịch quốc gia 6 KHCN Khoa học-công nghệ 7 KTXH Kinh tế-xã hội 8 PTDL Phát triển du lịch 9 PTDLCĐ Phát triển du lịch cộng đồng Community-based tourism development 10 QLNN Quản lý nhà nước 11 SPDL Sản phẩm du lịch 12 TDMNBB Trung du miền núi Bắc Bộ 13 TNDL Tài nguyên du lịch 14 TW Trung ương 15 UBND Ủy ban Nhân dân 16 UNWTO T ... á trị văn hóa đặc trưng của từng tỉnh. Thứ ba, Bộ VHTTDL hỗ trợ về chuyên môn cho các tỉnh vùng Tây Bắc trong việc cụ thể hóa “Tiêu chuẩn quốc gia về Nhà ở có phòng cho khách du lịch thuê” (TCVN7800:2017) phù hợp với tính chất đặc thù của các tỉnh vùng Tây Bắc. Bên cạnh đó, Bộ hỗ trợ các cơ sở đào tạo về du lịch trong vùng Tây Bắc nâng cao năng lực đào tạo nhân lực cho du lịch nói chung và DLCĐ nói riêng. Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội phối hợp với Bộ VHTTDL hoàn thiện xây dựng khung tiêu chuẩn kỹ năng nghề, đặc biệt các nghề có liên quan đến du lịch cộng đồng. Đảm bảo phù hợp với quốc tế và triển khai áp dụng trong các cơ sở đào tạo nghề du lịch ở Việt Nam. 4.3.2. Đối với Hiệp hội du lịch Việt Nam - Hỗ trợ các tỉnh trong vùng Tây Bắc kết nối các doanh nghiệp du lịch ở các tỉnh vùng Tây Bắc; thành lập các Chi hội DLCĐ trực thuộc Hiệp hội du lịch các 152 địa phương để cùng với Chi hội DLCĐ Việt Nam (trực thuộc Hiệp hội Du lịch Việt Nam) hình thành mạng lưới kết nối các thành viên (các doanh nghiệp, hộ gia đình tham gia PTDLCĐ) tại các tỉnh vùng Tây Bắc; tổ chức các đoàn du lịch tìm hiểu, làm quen, tiếp thị (famtrip), hỗ trợ đưa khách đến các điểm DLCĐ và hỗ trợ nghiệp vụ cho các thành viên trong mạng lưới DLCĐ các tỉnh vùng Tây Bắc. - Tăng cường cơ chế đối thoại công tư ở cấp quốc gia và cấp tỉnh liên quan đến PTDLCĐ, hỗ trợ các địa phương vùng Tây Bắc trong việc liên kết cùng XTQB cho DLCĐ thông qua các hội chợ do Hiệp hội tổ chức (VITM Hà Nội, VITM Cần Thơ). Kết luận chương 4 Chương 4 của luận án trình bày những quan điểm, một số định hướng và giải pháp góp phần hoàn thiện QLNN đối với PTDLCĐ ở một số tỉnh vùng Tây Bắc. Những định hướng và giải pháp này được đề xuất phù hợp với lý luận về QLNN đối với PTDLCĐ, thực tế QLNN đối với PTDLCĐ ở một số tỉnh vùng Tây Bắc và kinh nghiệm trong QLNN đối với PTDLCĐ trong nước và quốc tế. Những quan điểm lớn về hoàn thiện QLNN đối với PTDLCĐ được đề xuất đến năm 2030. Trong đó nhấn mạnh việc hoàn thiện QLNN đối với PTDLCĐ phải gắn với thay đổi nhận thức, thay đổi tư duy về vai trò và những đóng góp của DLCĐ trong phát triển KTXH của địa phương nói riêng và của cả vùng Tây Bắc nói chung; hoàn thiện QLNN đối với PTDLCĐ để nâng cao hiệu lực và hiệu quả quản lý hành chính nhà nước về kinh tế nói chung, về DLCĐ nói riêng Những định hướng và một số giải pháp được đề xuất liên quan đến thay đổi cách làm trong việc xây dựng chiến lược, xây dựng quy hoạch PTDLCĐ; hoàn thiện các chính sách, quy định về PTDLCĐ và tăng cường công tác thanh, kiểm tra, giám sát và xử lý các hành vi vi phạm liên quan đến PTDLCĐ Nhìn chung, để thực hiện có hiệu quả các định hướng nêu trên, các giải pháp này cần được thực hiện một cách đồng bộ và theo các giai đoạn. /. 153 KẾT LUẬN Với những đặc điểm riêng biệt của DLCĐ như đã chỉ ra, việc PTDLCĐ đòi hỏi một cách tiếp cận lâu dài, hướng tới mục đích tối đa hóa lợi ích cho CĐDC và hạn chế các tác động tiêu cực của du lịch đối với CĐDC và tài nguyên, môi trường của họ. Vùng Tây Bắc là vùng giàu tiềm năng PTDL, đặc biệt là các giá trị văn hóa truyền thống của cộng đồng các dân tộc thiểu số. Với TNDL hấp dẫn, những năm qua, PTDLCĐ ở vùng Tây Bắc đã đạt được những thành công đáng kể, có những tác động nhất định đến KTXH, góp phần chuyển dịch cơ cấu kinh tế, giảm nghèo, tạo thêm nguồn sinh kế mới và thu nhập cho CĐDC. Tuy nhiên, bên cạnh những kết quả đã đạt được, PTDLCĐ ở vùng Tây Bắc còn bộc lộ khá nhiều hạn chế mà một trong những nguyên nhân quan trọng là vai trò QLNN tại khu vực chưa được thực thi đầy đủ. Mặc dù các địa phương trong khu vực đã rất chủ động và tích cực trong việc thể hiện vai trò của QLNN, tuy nhiên, QLNN đối với PTDLCĐ ở các tỉnh vùng Tây Bắc vẫn còn những hạn chế nhất định; các định hướng, mục tiêu cụ thể cho PTDLCĐ chưa được thể hiện rõ ràng; các chính sách đẩy mạnh PTDLCĐ đã được ban hành nhưng chưa thể đi sâu vào cuộc sống So với mục đích, nhiệm vụ đặt ra, luận án đã thực hiện được các nội dung sau: Một là, đã hệ thống hóa được những nội dung cơ bản, cốt lõi về QLNN đối với PTDLCĐ; làm rõ khái niệm, đặc điểm, vai trò, nội dung, mối quan hệ giữa các chủ thể quản lý trong QLNN đối với PTDLCĐ của địa phương cấp tỉnh. Luận án đã xây dựng được các tiêu chí đánh giá tính hiệu lực, hiệu quả, phù hợp và bền vững của QLNN đối với PTDLCĐ và xác định các yếu tố ảnh hưởng tới QLNN đối với PTDLCĐ. Nghiên cứu và lựa chọn kinh nghiệm của một số địa phương trên thế giới và Việt Nam đã thành công hoặc thất bại trong QLNN đối với PTDLCĐ, từ đó rút ra một số bài học kinh nghiệm chung cho các tỉnh vùng Tây Bắc. Hai là, trên cơ sở cách tiếp cận phổ biến trong các nghiên cứu về hoạt động QLNN về du lịch nói chung, QLNN đối với PTDLCĐ nói riêng; cùng với các kết quả đánh giá QLNN đối với PTDLCĐ ở một số tỉnh vùng Tây Bắc theo các tiêu 154 chí, luận án đã làm rõ thực trạng PTDLCĐ, thực trạng QLNN đối với PTDLCĐ ở một số tỉnh vùng Tây Bắc theo các nội dung chính của hoạt động QLNN đối với PTDLCĐ. Các nội dung này bao gồm: xây dựng và thực hiện chiến lược/quy hoạch về PTDLCĐ; ban hành, thực hiện các chính sách, quy định về PTDLCĐ theo thẩm quyền; tổ chức bộ máy QLNN về du lịch; công tác thanh tra, kiểm tra, giám sát PTDLCĐ; công tác phát triển nguồn nhân lực, xúc tiến và hợp tác trong QLNN đối với PTDLCĐ. Kết quả phân tích, đánh giá đã chỉ ra những thành công cũng như những hạn chế; nguyên nhân của những thành công, hạn chế của hoạt động QLNN đối với PTDLCĐ của một số tỉnh vùng Tây Bắc. Ba là, luận án đã đề xuất được những quan điểm, một số định hướng và giải pháp góp phần hoàn thiện QLNN đối với PTDLCĐ ở một số tỉnh vùng Tây Bắc. Trong các quan điểm về hoàn thiện QLNN đối với PTDLCĐ, luận án đã nhấn mạnh việc hoàn thiện QLNN đối với PTDLCĐ phải gắn với thay đổi nhận thức về vai trò và những đóng góp của DLCĐ trong KTXH địa phương; hoàn thiện để nâng cao hiệu lực, hiệu quả quản lý về DLCĐ Những định hướng, giải pháp được đề xuất liên quan đến đổi mới công tác xây dựng chiến lược và quy hoạch PTDL, DLCĐ; hoàn thiện các chính sách, quy định liên quan đến PTDLCĐ và tăng cường công tác thanh kiểm tra, giám sát và xử lý các hành vi vi phạm liên quan đến hoạt động PTDLCĐ Kết quả nghiên cứu của luận án được kỳ vọng đóng góp nhất định vào lý luận và thực tiễn về quản lý PTDLCĐ, phù hợp với các yêu cầu đặt ra về PTDLCĐ của các tỉnh vùng Tây Bắc. Những kết quả của luận án có thể là nguồn tham khảo có ý nghĩa cho các địa phương vùng Tây Bắc trong việc xây dựng chính sách nhằm khai thác hợp lý TNDL đặc sắc để PTDLCĐ, góp phần cải thiện đời sống của người dân. Mặc dù đã rất nỗ lực, tuy nhiên, luận án cũng không thể tránh khỏi những hạn chế nhất định. Do công tác thống kê kết quả hoạt động du lịch nói chung và thống kê kết quả hoạt động DLCĐ, kết quả QLNN đối với PTDLCĐ ở các địa phương còn rất hạn chế, nên các số liệu thống kê về lĩnh vực này nhìn chung chưa 155 thật đầy đủ để có thể phản ánh toàn diện các khía cạnh của PTDLCĐ và QLNN đối với PTDLCĐ. Kết quả điều tra xã hội học chưa thu thập đầy đủ đối với các đối tượng là doanh nghiệp và CĐDC, trong khi những ý kiến đánh giá của những đối tượng này có ý nghĩa quan trọng. Vì vậy, kết quả nghiên cứu chưa hoàn toàn phản ánh đầy đủ, tổng thể ý kiến của tất cả các thành phần về kết quả QLNN đối với PTDLCĐ ở một số tỉnh vùng Tây Bắc. Trong tương lai, nghiên cứu sinh hy vọng sẽ có điều kiện để tiếp tục nghiên cứu sâu hơn về đề tài này, làm rõ hơn những vấn đề về lý luận QLNN đối với PTDLCĐ trong bối cảnh hội nhập và sự phát triển của KHCN, đặc biệt là cuộc CMCN 4.0. Nghiên cứu sinh mong muốn tiếp tục nhận được những ý kiến đóng góp của các nhà khoa học, các nhà quản lý, các chuyên gia để luận án được hoàn thiện hơn nữa./. 156 DANH MỤC CÁC CÔNG TRÌNH ĐÃ CÔNG BỐ KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU CỦA ĐỀ TÀI LUẬN ÁN 1. Trần Thu Phương, Một số vấn đề đặt ra đối với phát triển du lịch cộng đồng ở các tỉnh tiểu vùng Tây Bắc, Việt Nam, Tạp chí khoa học, Viện Đại học Mở Hà Nội, ISSN 0866-8051, Số 49, tháng 11/2018 2. Bùi Xuân Nhàn, Trần Thu Phương, Provincal government management in developing community-based tourism – a case study in Son La province, Kỷ yếu Hội thảo khoa học quốc tế “Tourism in Lam Binh-Tuyen Quang: potential, situation and solutions”, ISBN: 978-604-67-1413-2, do trường Đại học Tân Trào-Tuyên Quang và trường Đại học Sakon Nakhon Rajabhat-Thái Lan tổ chức, tháng 11/2019 3. Bùi Xuân Nhàn, Trần Thu Phương, Bàn về quản lý nhà nước đối với phát triển du lịch cộng đồng, Tạp chí Du lịch, ISSN 0866-7373, số 11/2019. 4. Trần Thu Phương, Hòa Bình tăng cường hiệu lực quản lý nhà nước đối với du lịch cộng đồng, Tạp chí Du lịch, ISSN 0866-7373, số 8/2020. 5. Trần Thu Phương, Research on state management for community-based tourism development in some Northwestern provinces of Vietnam, Journal of Science, Hanoi Open University, ISSN 0866-8051, No 72, 10/2020. 6. Trần Thu Phương, Phạm Thị Thanh Hoan, Criteria for assessing state management for community-based tourism development in Vietnam, Journal of Science, Hanoi Open University, ISSN 0866-8051, Số 82, tháng 08/2021. 7. Trần Thu Phương, Assessment of community-based tourism development in some Northwestern provinces, Kỷ yếu hội thảo khoa học quốc tế “Culture, Education & Tourism with economic development” được đồng tổ chức bởi Viện Khoa học Giáo dục Văn hóa Thể thao và Du lịch; Khoa Du lịch, Trường Đại học Đà Lạt; và Khoa Du lịch - Khách sạn, Trường Đại học Ngoại ngữ-Tin học Thành phố HCM, ISBN: 978-604-80-5756-5, tháng 08/2021./. ~*~
File đính kèm:
- luan_an_quan_ly_nha_nuoc_doi_voi_phat_trien_du_lich_cong_don.pdf
- Điểm mới của LA NCS TTPhuong (Tieng Anh).doc
- Điểm mới của LA NCS TTPhuong (Tieng Viet).doc
- Tóm tắt LA NCS TTPhuong (Tieng Anh).doc
- Tóm tắt LA NCS TTPhuong (Tieng Viet).doc